MỤC LỤC
Tôi mất bút – Bạn cũng thế? Đã không dưới 10 lần tôi bàng hoàng phát hiện mình mất trọn 5 cây bút vừa được bàn giao chỉ trong 2 ngày ra vào ca vỏn vẹn. Nhưng tại sao chúng ta liên tục Mất bút? Ai là thủ phạm? Nó trộm bút như thế nào? Trộm để làm gì? Có đòi bút mất lại được không?... Hãy thôi ngồi đó đoán mò! Cùng “thám tử nghiệp dư” truy tìm “kẻ sát nhân” máu lạnh trong nghề khách sạn từ những dấu vết mờ nhạt mà hung thủ để lại.
►Mất bút: Vụ án không hồi kết!
Tôi là Thy. Trước đây từng là nhân viên lễ tân khách sạn. Tôi vốn dĩ luôn được đánh giá cao vì hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao của một “gương mặt đại diện” hạng ưu, lại được khách hàng trực tiếp “chỉ điểm gọi tên” cho những lời khen có cánh trên các kênh OTAs hay website khách sạn. Ấy vậy mà, có một ngày, tôi cũng bị mất việc. Nói trắng ra là bị ĐUỔI VIỆC. Lý do điên rồ, kể ra thể nào bạn cũng sẽ không tin, lại có khi phá lên cười ngặt nghẽo. “Tôi_bị_cho_nghỉ_việc_vì_làm_mất_quá_nhiều_bút_được_giao!”
Có buồn cười không cơ chứ. Lý do mất việc nhảm nhí nhỉ?
Nhưng là thật đó. Không đùa đâu. (Có thể nó chỉ là “giọt nước làm tràn ly” hoặc không thì hôm ra quyết định tiễn tôi ra đảo, sếp đang “khó ở” vì tới tháng hay vừa cãi nhau với người yêu chăng?)
Chị Quản lý bảo mất 1, 2 hay 10 cây có thể chỉ là số nhỏ. Nhưng 1 nhân viên mất 10 cây/ tháng, 10 nhân viên mất 100 cây, 50 nhân viên có phải mất đến 500 cây không? Hỏi qua chừng 5.000 đồng 1 cây bút – 500 cây là 2.500.000 đồng/ tháng chỉ từ chuyện mất bút. Chi phí vô lý như thế là không thể chấp nhận được. Tôi bị cho nghỉ việc để làm gương vì số lượng bút mất đã vượt quá con số giới hạn (5 cây/ tuần, tính đến lúc nghỉ tôi làm mất trên dưới vài trăm cây cho gần 1 năm cống hiến, ghê thật) nhưng không đưa ra được giải pháp hạn chế. Chưa kể, bút có in logo công ty, chi phí đặt làm bút vì thế mà cao hơn bình thường, thời gian làm lâu hơn trong khi mình lại không thể mua cây khác (không có logo) để bù hờ vào được.
Mất việc vì mất bút. Nghĩ buồn cười nhưng cam tâm.
Sau đó, tôi có xin làm lễ tân tại một vài nơi khác, tình trạng này vẫn diễn ra “đều như vắt chanh”. Bạn bè, đồng nghiệp cũng rơi vào cảnh dở khóc dở cười vì “có cây bút cỏn con cũng không giữ nổi”.
►Quyết truy tìm nguồn cơn và truy vết hung thủ đến cùng!
Cam tâm? - Ừ thì có nhưng là đồng ý ra đi trong vui vẻ bởi bản thân đúng là không cẩn thận trong bảo quản tài sản của khách sạn. Nhưng trong lòng lúc nào cũng bực tức, uất ức vì chả hiểu sao mấy cây bút vô tri cứ không cánh mà bay, không chân mà chạy.
Thế là tôi đổi nghề, nhận thêm việc, chuyển sang kiêm “thám tử nghiệp dư”. Làm vì đam mê và hằn học. Không lương. Không trợ cấp. Không cần công nhận.
Bạn biết đó, nghề thám tử đâu có đơn giản. Cần óc suy luận, khả năng tính toán, tầm quan sát và phân tích vấn đề, xâu chuỗi các dữ kiện và manh mối, khoanh vùng đối tượng tình nghi, truy vết và chỉ điểm hung thủ đích thị… Cam go và khó nhằn đấy!
Vậy làm sao thực hiện?
Tôi kết hợp công việc lễ tân của mình, tận dụng diễn tiến quy trình làm việc mỗi ca, dùng bút làm “mồi nhử” câu dụ kẻ làm càn ra ánh sáng.
Qua nhiều lần tác nghiệp, chấp nhận đánh đổi tài sản và bồi thường, những manh mối đầu tiên dần xuất hiện…
→Mất bút do đâu?
Có nhiều lý do để mất bút. Chẳng hạn:
+ Khách quan thì là do khách mượn, Hướng dẫn viên mượn, sếp mượn, đồng nghiệp mượn, người qua đường chạy vào mượn, cả thế giới mượn… nhưng vui tính, tiện tay cầm đi luôn và không quay lại trả nữa. Nhưng tại sao mất? – Vì bạn ngại không dám đòi / Vì tin người mà không đòi / Vì quên không để ý để nhớ mà đòi…
+ Chủ quan mới có chuyện để nói. Mình mượn chính mình. Nghĩa là sao? – Là bạn dùng rồi vứt đâu đó nhưng quên, nhớ mãi chẳng ra đã từng để nó ở chỗ nào mà quay tới lấy / Là cầm rồi nhét lên đầu (nữ hay búi tóc) hoặc kẹp vào túi rồi không nhớ, nhưng rõ ràng, kẹp hay nhét thì vẫn cứ bị rơi lúc nào chẳng hay biết; chưa kể có hôm mang về nhà, sờ thấy thì lấy ra để lên bàn, đầu tủ nghĩ bụng sáng mai mang lên lại chỗ làm nhưng vẫn quên và quên luôn…
→Hệ quả thế nào?
Thì là mất bút đó.
1, 2 cây lúc đầu chẳng ảnh hưởng gì. Lấy bút dự phòng ra sài thôi.
Nhưng 5, 6… rồi 10 cây là không ổn. Chưa kể khách sạn dùng bút in logo thì thôi xong, Mất là mất. Không cãi.
Lúc này, đồng nghiệp nghi kị nhau, hằn học nhau, nói xóc mỉa nhau… Anh B, chị C vốn đang vui vẻ, hòa đồng bỗng một ngày toang chỉ vì 1 cây bút. Cô A nổi tiếng trầm tính, ít tám chuyện riêng nay đột nhiên túm ba tụm bảy giờ nghỉ trưa cùng dì H chỉ điểm bác D (làm bellman) quen thói cầm luôn cây bút mượn mình để notes thông tin hành lý khách gửi hôm trước.
Tưởng tượng cả quầy lễ tân suốt tuần đi làm, ngoài thời gian check-in, check-out cho khách thì lại đau đầu nghĩ xem: ai đã lấy mất cây bút lúc đó của mình – lấy bằng cách nào – giờ làm sao để tìm lại… rồi ảnh hưởng đến công việc: lơ là, chểnh mảng, thiếu tập trung >>> xếp phòng sai >>> nhập thông tin sai >>> phục vụ sai… bao nhiêu hệ lụy đằng sau đấy chỉ vì 1 cây bút đột nhiên biến mất. Và còn nhiều nhiều ảnh hưởng tiêu cực khác nữa, vô hình chung phủ lên công việc của chúng ta.
►Mọi sự đã rõ, xử lý thế nào đây?
Trường hợp vật về đúng chỗ, đúng chủ thì tuyệt vời, không có gì phải bàn cãi. Chỉ cần rút kinh nghiệm, không để sự việc tái diễn lần sau, hạn chế tối đa tình trạng bút không cánh mà bay.
Nhưng, nếu truy tìm không ra thì làm thế nào?
- Đền. Dĩ nhiên bạn hoặc bộ phận, người chịu trách nhiệm giữ bút phải tự bỏ tiền túi ra mua bù lại số bút bị mất (nếu vượt quá định mức khấu hao theo quy định)
- Nếu là nội bộ lấy thì truy rõ tên, vị trí/ bộ phận làm việc để nhắc nhở, khiển trách, kỷ luật răn đe, yêu cầu chấn chỉnh ngay tác phong làm việc, đạo đức nghề nghiệp; tái phạm sẽ xử lý nghiêm; tệ nhất là đuổi việc, không dung túng, bao che, thương tiếc.
- Nếu là khách lấy thì hơi khó để “đòi lại”, họ sẽ lấy cớ rằng bỏ hàng triệu đồng thuê khách sạn để ở, ăn hàng chục bữa tốn bao nhiêu tiền trong khi 1 cây bút vài nghìn đồng cũng lấy lại / hoặc cặp mắt nào thấy họ lấy, bằng chứng ở đâu / quen tay tưởng bút mình nên cầm nhầm, bao nhiêu tiền, nói để đền… Khi đó, để “dĩ hòa vi quí”, khách sạn chỉ còn cách “cười duyên” rồi giải quyết nội bộ, tìm giải pháp hạn chế tối đa tình trạng mất cắp vặt như thế này.
►Làm sao để hạn chế mất bút?
Vô tình đọc một bài đăng trên group kín về nhân sự ngành, tôi lượm lặt được một vài giải pháp hay của chính “người trong cuộc” đã từng mất bút ngộ ra và chia sẻ.
Có người bảo “cột dây vào”, chắc là dùng bút kiểu gắn bàn có dây nối (hay thấy ở ngân hàng, quầy giao dịch ấy). Cách này hay và có vẻ khả thi nhất, nhưng lưu ý đầu tư mẫu mã nhé, đừng dùng loại “bình dân” quá trong khi thương hiệu khách sạn lại sang trọng, quy mô 4-5 sao. Có thể tìm đến các cơ sở chuyên nghiệp để đặt hàng riêng càng tốt.
Người thì bày “giữ bút làm của riêng”. Tức giao ca giao luôn bút, quy trách nhiệm trực tiếp cho cá nhân, kèm hình thức xử lý nếu mất để tăng tính hiệu quả. Lúc này, nhân viên nhận bút tự tìm cách giữ “tài sản” của riêng mình nhưng vẫn đảm bảo vẻ đẹp của “gương mặt đại diện” chuẩn ngành trong mắt khách. Có thể gắn vào túi áo, túi quần chẳng hạn, khi cần thì lấy ra.
Số khác nghi kị nội bộ lấy thì đề nghị soát locker kẻ tình nghi. Bằng không cứ khắc tên mình hoặc ghi lên tờ giấy rồi luồn vào bên trong ruột. Khi cần tìm cứ truy tên rồi lấy về là xong…
Một cách nữa là tiến hành làm các thủ tục nhận, trả phòng, thanh toán dịch vụ online, thao tác trên thiết bị cảm ứng thông minh, nói không với bút-giấy.
Thế mới thấy, có cây bút thôi, ngỡ chẳng làm nên chuyện gì, lỡ mất cũng chẳng sao nhưng lại trở nên bất bình thường và không thể chấp nhận được trong môi trường dịch vụ khách sạn.
Đến nay, sự vụ đã tường, thủ phạm đã rõ, giải pháp đã nêu… vậy thì không lý nào từ đây về sau tình trạng mất bút lại tiếp diễn. Có chăng là do bạn quá chểnh mảng, thiếu trách nhiệm hoặc sơ ý, không sát sao trong công việc hay quá cả nể, sợ mất lòng mà đơ mặt nhìn những cây bút cứ thế đi mất hút…
[Thám Tử T. ^^]
Hãy để hoteljob.vn giúp bạn có được công việc tốt nhất!
- Nâng cao khả năng tìm kiếm việc làm
- Kết nối gần hơn với Nhà tuyển dụng
- Chia sẻ việc làm với người thân, bạn bè
Hãy để hoteljob.vn tìm nhân sự tốt nhất cho bạn!
- Hiệu quả (Effective): Tuyển đúng người - Tìm đúng việc
- Am hiểu (Acknowledge): Từng ứng viên và doanh nghiệp trong ngành nhà hàng - khách sạn
- Đồng hành (Together): Cùng sự phát triển của doanh nghiệp và sự nghiệp của ứng viên