MỤC LỤC
ĐỌC PHẦN 1: [Hồi Ký] Tản mạn chuyện nghề - những điều tuyệt vời nhất [ Tác giả: Nguyễn Thành Long]
Cùng Hoteljob.vn tiếp nối những câu chuyện CÓ THẬT còn dở dang của tác giả Nguyễn Thành Long về những câu chuyện nghề "dở khóc dở cười" và bài học ý nghĩa ẩn sau...
TẬP 10: NÊN hay KHÔNG NÊN...!
Khách sạn Rex năm '95 được coi như anh cả đỏ của các khách sạn (KS) tại Tp.HCM, nơi nhiều khách đến lưu trú và dĩ nhiên dùng bữa tại nhà hàng....
Nhằm tăng phần sinh động và nâng tính truyền thống về trang phục của nhân viên phục vụ để tạo ấn tượng khi khách đến KS, các ngày thứ 5 và thứ 7, tất cả nhân viên đều mặc đồ dân tộc.... Cấp cao thì khăn đóng áo dài, nhân viên như tôi thì như lính cung đình Huế: chân quấn xà cạp, đầu thít khăn có logo Rex, bất tiện là áo không túi chỉ có khăn thắt ngang bụng, quần vải bóng lưng thun....
Nhà hàng Hoa Mai là nhà hàng trong nhà, sức chức cao, các bàn ăn được chia cắt bởi các quầy gỗ di động có bon sai bên trên.
Câu chuyện là tối hôm ấy tôi phục vụ dãy B, bàn b1 chỉ 2 ghế và đang có 1 khách Nhật. Việc phục vụ bình thường đến lúc khách yêu cầu tính tiền.
Hóa đơn tính tiền được tôi đem ra cho khách nằm trong folder da, khách xem hóa đơn rồi móc bóp đặt tiền vào folder.
Tôi mang folder vào cashier, khoảng cách hơi xa; tiện thể kiểm tra lại tiền, khách đã đặt vào 1 tờ 50$ nhưng khi tôi dùng hai ngón tay xoẹt thì .... 2 tờ dính vào nhau!!!! Đường vào quầy còn xa, tim đập mạnh, nhiều suy nghĩ nhanh chóng thoáng qua...
Nên hay Không nên!!! 2 tình huống
* quay lại trả cho khách chắc chắn sẽ nhận 1 câu cám ơn và nothing vì người Nhật never tip!
* giữ lại 1 tờ ... nhưng nhét vào đâu?
Đoán xem các bạn!
Đoạn đường từ lúc phát hiện dư 50$ đến quầy cashier là đoạn đường trong đầu cứ should or shouldn't lặp đi lặp lại đến quầy thì magic man biến tờ này lên dây quấn đầu!!!
Cashier thối tiền, lại thêm 1 đoạn đường Nên hay Không nên... Lúc đến bàn khách thì đệ tử David Copperfield lại cho tờ này quay lại folder da với lòng tiếc rẻ vô cùng... Vài động tác vuốt tờ giấy bạc thẳng ra và giải thích là cashier phát hiện dư 1 tờ khi kiểm tra....
Vị khách Nhật với tiếng Anh khó nghe miệng nói cám ơn rồi đưa tay gom hết tiền thối, tiền dư + hóa đơn đứng lên đi zìa!!! Đúng như dự đoán!
Nói là không tiếc thì không đúng! Nhưng lòng thanh thản ....
Ps: lúc đó nhà hàng chỉ có camera ở đằng sau quầy thu ngân.
TẬP 11: GIẢI QUYẾT TÌNH HUỐNG KHÓ XỬ!
Tôi là quản lý của nhà hàng Brother café Hội An thuộc tập đoàn Khaisilk vào năm 2000 và có dịp quay lại đây lần nữa vào năm 2005 ....
Nhà hàng có vị trí rất đẹp nằm dọc theo bờ sông Hoài, khách đến nhà hàng thường chọn những bàn đặt dọc bờ sông để dùng bữa.
Câu chuyện của tôi lần này kể lại 1 tình huống khó xử mà thỉnh thoảng vẫn xảy ra trong nhà hàng...
Một buổi tối đẹp trời, khách đông gần như full tất cả các bàn ngoài trời. Với vị trí của mình vào thời điểm đó, tôi thường đi vòng vòng quan sát, chào hỏi khách, theo dõi việc phục vụ của các em nhân viên....
Tôi quan sát thấy 1 nhân viên đang trình folder hóa đơn tính tiền cho 1 đôi nam nữ, thoáng thấy nét mặt bối rối của vị khách nam với vẻ bề ngoài lịch sự đang giải thích một cách nhỏ nhẹ với em phục vụ và cố tránh không cho người nữ biết.... Với kinh nghiệm trong nghề tôi biết là có chuyện!!!!!
Bước đến bàn khách khẽ ra dấu cho em phục vụ để tôi handle chuyện này.
Vẫn tư thế lịch sự của người quản lý, tôi nghiêng người hơi sát vào ông khách với câu kinh điển nhà hàng "Xin lỗi, tôi có thể giúp được ông điều gì?"
Ông khách khẽ nói "Tôi để thất lạc cái bóp nơi nào không nhớ. Mới phát hiện ra! Nên..."
Tôi liếc nhanh con số total bill (à 2 set dinner). Suy nghĩ 1 chút rồi nhẹ nhàng gấp folder hóa đơn lại và nói rất rất khẽ: "Xin anh yên tâm! Tôi xin phép mời anh chị bữa ăn này!"
Khách nói lời cám ơn một cách khéo léo và khẽ báo cho người bạn gái ra về. Cả hai vui vẻ rời nhà hàng...
Còn tôi! Hic! Móc tiền túi thanh toán hóa đơn và không quên ký discount 10% theo tiêu chuẩn của Manager (để giảm 1 phần thanh toán). Và cũng may hóa đơn chỉ là 2 set menu tối chứ không phải tôm hùm hay cá mú gì cả....
Các bạn có gặp trường hợp đó của khách không hay tự mình vô tình rơi vào tình huống tương tự như đi ăn mà quên bóp hay quên mang tiền!!!!?
Happy end!
Vài năm sau khi tôi incharge nhà hàng Nam Kha trên đường Đồng Khởi tôi gặp lại người khách năm ấy, lúc này có đủ thời gian để nói chuyện. Anh ấy nói đã cố liên lạc với tôi nhưng không được vì nhà hàng ngoài ấy nói tôi đã về lại Saigon, cách giải quyết của tôi lúc ấy tạo cho anh ta 2 việc khó quên:
* Thay đổi cách nhìn về con người phục vụ.
* Người phụ nữ đi với anh ngày ấy hoàn toàn không biết gì về tình huống khó xử đó và cô ấy đã trở thành bà xã anh ta.
Trước khi rời nhà hàng Nam Kha anh ấy bắt tay tôi từ giã, có cái gì nhột nhột trong lòng bàn tay quí vị ơi!!!! Kiểm tra nhanh thì 1 tờ ông tây đầu hói Franklin đành phải bỏ túi thôi vì lúc trước có đầu tư mà! Ha ha ha!
Ps:
* hình 1 là khi ở Brother café Hội An cùng bếp trưởng Khánh và Dũng em đồng nghiệp.
* hình 2 là bên trong nhà hàng Nam kha với Supervisor Vinh.
Hết! Hẹn tập kế.
TẬP 12: THỜI TIẾT VÀ NGHỀ!
Đối với các nơi kinh doanh nhà hàng trong nhà, thời tiết chỉ chi phối 1 phần thu nhập của chủ đầu tư vì khách ngại đi ra ngoài lúc trời mưa, nhân viên phục vụ chỉ cần chờ khách... không cực lắm. Nhưng với nhà hàng có một phần set up ngoài trời hay hoàn toàn ngoài trời thì lại là chuyện khác các bạn à! Cực nhọc lắm.....!
Vài kỷ niệm khó quên của tôi về chủ đề "Thời tiết" này.
* Nhà hàng Vườn Thượng Uyển KS Rex thường được chọn làm tiệc buffet cho khách du lịch tàu biển.... Vào độ khoảng năm 94, tiệc tổ chức vào buổi chiều. Chúng tôi dùng những chân bàn bằng sắt kê lại với nhau, mặt bàn tròn bằng đá được tháo ra để kê lên đó những tấm ván ép hình chữ nhật, rồi trải khăn, set up lò hâm (chafing dish), quầy nóng, quầy lạnh, dụng cụ, trang trí..... đủ thứ việc! Nặng nhất là di chuyển những mặt bàn đá rất nặng (tôi nghĩ sau này 90% waiter Rex làm việc thời gian đó sẽ đau cột sống).
Sài gòn vào mùa mưa các bạn biết rồi đấy! Trời chuyển mưa .. rớt vài hạt !!! Tập trung dọn hết quầy buffet vào nhà hàng Hoa Mai.....
Tất cả lại set up từ đầu. Hướng dẫn đến thấy trời tạnh... yêu cầu dọn ra ngoài trở lại. Set up again... Khách đến đang dùng bữa trời lại nhỏ giọt, lại dọn vào..... Sao mà cực quá ông trời!!
* Tiệc buffet cho ngày khai trương căn hộ cao cấp Norfolk Mansion cũng rơi vào trường hợp tương tự .... mây đen kéo đến khi mọi việc chuẩn bị tiệc xong xuôi, phải dọn tất cả vào nhà hàng Terrazo nhưng chỉ 15' gió thổi tan mây đen lại dọn ra!! Hic!
* Hội An - lụt và bão
Tôi nhận công việc tại Hội an 1 ngày sau sự cố 11/9 ở Mỹ, lần đầu tiên nhận công việc tại thị xã có phố cổ (nay là thành phố) với nhiều nôn nao tò mò mặc dầu ít năm trước tôi đã có dịp làm việc cũng ở 1 thành phố miền Trung là Quảng Ngãi. Với vị trí là FBM của Riverside Hoian Resort nhưng công việc chủ yếu là tuyển dụng, đào tạo, đưa vào hoạt động nhà hàng Brother'cafe ngoài phố cổ và đây cũng là dịp gắn bó với tập đoàn Khaisilk nhiều năm sau này....
Được sắp xếp 1 phòng trong resort (phòng tài xế) nhưng tôi chủ động dọn ra ngoài thuê nhà ở để tiện sinh hoạt, mỗi sáng phải vào lại resort để giao ban.
Một chiều nghe loáng thoáng là sắp có lũ, tôi vẫn về nhà trọ (lầu 1) ngủ bình thường. Sáng hôm ấy khi thức dậy mở cửa sổ.... Ôi trời! Nước đã ngập lên đến gần cửa sổ... Làm sao đi làm đây các bạn? Cô chủ nhà với giọng Quảng Nam đặc trưng "Không chi mô anh Long! Có ghe chở anh ra chỗ cạn!!" Và sáng hôm ấy, lần đầu tôi đi làm được ghe đón tại cửa sổ chở ra chỗ nước chưa ngập đến để đi làm!
Tôi còn nếm mùi 2 lần bão lớn vào miền Trung mà Hội An bị ảnh hưởng nhiều! Còn lụt thì đến hẹn lại lên, năm nào cũng có.
Thế nào là gió giật...? Tốc độ gió đúng kiểu gió thổi 1 hướng, cây dừa trong sân nhà hàng gió thổi nằm rạp gần xuống đất nhưng khi gió giật thì nó đem 1 chậu cây kiểng lớn ở cổng vào KS Pacific lên thẳng lầu 7!
Sông Hoài ngày thường hiền hòa, bão đến như con quái vật gầm thét... Đó là những ngày trực bão, chống bão và dọn dẹp để tiếp tục kinh doanh...
* Suối nước nóng Bình Châu và cháy!!!!
Rời Hội An tôi về khu du lịch suối nước nóng Bình Châu (Bà Rịa) theo lời đề nghị của Giám đốc Rex cũ (Mr. Loãn). Vừa xuống biển miền Trung nay lại lên rừng miền Đông, tôi làm vị trí phụ trách nhà hàng và các khu dịch vụ tắm bùn, ngâm chân, tắm nước nóng chung (hồ tắm) hoặc riêng (các bồn tắm).... Công việc nối công việc nhưng buồn vì chỉ có khách đông 2 ngày cuối tuần, thường là đoàn tour du lịch đã book trước, menu chỉ ăn trưa và cực kỳ đơn giản: cơm trắng, rau muống xào tỏi, canh chua cá, thịt kho tộ.... Tuần này qua tuần khác!!! Đó cũng là thời gian Ban Giám đốc lên kế hoạch nâng cấp thành khu du lịch sinh thái nổi tiếng bây giờ!!!
Một trưa nọ, tôi đang ngồi trong nhà hàng Hoa rừng thì thấy nhốn nháo kẻ ra người chạy CHÁY! Lửa bắt cháy từ một trảng cỏ chia cách những bồn tắm nước nóng riêng lẻ.... Ôi thôi đủ người của các bộ phận, đủ dụng cụ nhào ra cứu hỏa...... Cuối cùng cũng dập được lửa không thiệt hại nhiều. Nhìn lại đội ngũ chữa cháy từ Giám đốc đến nhân viên ai cũng như ông táo! Hú hồn!!
* Hà nội và lạnh
"... Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh!!!" Nên thơ quá mùa đông Hà Nội... Nhưng không phải vậy đâu, không hiu hiu mà cắt da cắt thịt. Sau tết 2008 tôi ra Hà Nội set up nhà hàng Hoa Trống Đông Sơn, phố Trần Đăng Hưng. Theo người Hanoi đây là đợt rét kéo dài nhất sau 40 năm ở thủ đô.
Lúc bước ra khỏi cửa máy bay, má ơi! lạnh muốn xỉu luôn!!!! Chịu đựng hết 1 tháng không thấy mặt trời, tối ngủ ngoài máy sưởi cá nhân còn bao nhiêu cái gì đắp được là trùm hết lên người.... Có đoàn khách Hàn quốc họ nói sao mùa đông Hanoi rét quá? Ông hỏi tui tui biết hỏi ai?
TẬP 13: MA
Nhân tản mạn đúng tập số 13, tôi kể đến các bạn 2 câu chuyện sau:
Có ma không các bạn?? Tôi nghĩ là không có.... Nhưng đôi lúc có những việc xảy ra đột ngột và trùng khớp làm chúng ta nghĩ là có ma và đưa đến việc sợ ma!!!
* Khách sạn Rex thập niên '90 có một nhà hàng nằm ở mặt tiền đường Pasteur được thiết kế theo giả cổ mang tên Cung đình (không biết bây giờ còn không?)
Thực đơn nhà hàng này phục vụ theo truyền thống với các món Huế chủ đạo, ngoài một ngôi chùa 1 cột thu nhỏ (đốt trầm mỗi tối) còn có một sân khấu bằng gỗ được trải chiếu cho các nhạc công ngồi chơi nhạc dân tộc. Tiết mục được coi là đỉnh là múa con công do 1 nữ vũ công rất trẻ và đẹp biểu diễn...
Khách sạn mỗi tối chia ca trực đêm tự vệ cho tất cả nhân viên nam ở hai cổng Lê lợi và Pasteur. Anh em trực ở cổng sau thường vào nhà hàng Cung đình ngủ tiếp tục và bục sân khấu là nơi lý tưởng để ru lại giấc ngủ. Mùa lạnh anh em sẵn khăn bàn của nhà hàng nên thường tranh thủ lấy table cloth sử dụng làm mền!! (Việc này hoàn toàn sai!!)
Nhân viên ca sáng nhà hàng vào sớm nhất lúc 5:00 là chị tạp vụ, nhà hàng lúc này không gian rất nặng vì tắt máy lạnh từ tối, ánh sáng thì chỉ có ngọn đèn nhỏ ở quầy cashier hắt ra, ngọn đèn dầu trong ngôi chùa 1 cột vẫn leo lét suốt đêm...
Mờ sáng hôm đó nằm trên sạp gỗ, nhìn lên trần là hình điêu khắc long phụng giao châu, quấn mình trong tấm khăn bàn trắng toát, mơ màng nhớ đến những động tác uyển chuyển của cô gái múa công... Theo bản năng tôi lăn qua lộn lại!!! Bỗng nghe 1 tiếng hét ....MA! và tiếng người ngã Uỵch!!
Tiếng hét và âm thanh người té ngã là của chị tạp vụ tên Dung, Theo phân công xoay vòng của tổ, chị từ nhà hàng trên lầu 5 xuống Cung đình lần đầu và đi làm sớm để nắm công việc nơi chỗ mới!!! Khi mở cửa bước vào dưới ánh sáng mờ mờ thấy một xác người phủ vải trắng rồi đột nhiên động đậy!!!! Té xỉu là phải, tôi và 1 bạn nằm gần vùng dậy đỡ chị và dùng mọi cách giúp chị tỉnh táo trở lại!!
Nếu bạn gặp trường hợp này sẽ thế nào???
* Pleiku thành phố cao nguyên! Sợ ma đến phải bỏ việc!
Phố núi cao, phố núi đầy sương... Bài hát Còn một chút gì để nhớ của Phạm duy từ lâu đã thuộc lòng trong tôi, cũng với những suy nghĩ đẹp về thành phố này mà khi nhận công việc CEO một KS và một trung tâm tiệc cưới tại trung tâm thành phố Pleiku vào năm 2007, tôi rất háo hức...
Tuy cơ ngơi không bằng Hoàng Anh Gia Lai nhưng nơi tôi làm tên là Tre xanh Plaza cũng phải đứng hạng nhì... Khi đội bóng Hoàng Anh Gia Lai tiếp bất cứ đội nào trên sân Pleiku thì đội bóng khách đó sẽ ở tại KS tôi làm việc và cũng nhân cơ hội đó tôi thường tháp tùng theo xe ra sân xem!
Câu chuyện sợ ma của tôi bắt nguồn từ một dịp về saigon nghỉ phép vài ngày. Vốn ít đọc báo công an nên tôi không biết trong thời gian vắng mặt khách sạn đã xảy ra 1 vụ giết người nghiêm trọng đã đăng lên báo! Có 2 người khách nam 1vn, 1 trung quốc từ Lào về thuê 1 phòng ở lầu 5 qua đêm, sáng sớm hôm sau nhân viên KS phát hiện người khách trung quốc ngồi dựa tường chết ở tầng 1 ...
Phòng làm việc của tôi được reset up từ phòng kế toán đã bỏ trống của KS. Để tiện làm việc và giảm chi phí thuê nhà bên ngoài, bộ phận kỹ thuật đã sửa phòng hồ sơ kế toán bên trong thành phòng ngủ cho tôi, nhưng toilet phải dùng bên ngoài.
Trở lại KS sau kỳ phép ngắn ngày tôi vẫn làm việc và sinh hoạt bình thường. Thỉnh thoảng có vài hiện tượng lạ, khi order thức ăn tối hay nước uống để dùng tại phòng vì đang dở việc thì các em phục vụ bưng xuống phòng sếp mà đi đến 3 người!!!
Có 1 chị lớn tuổi ở bộ phận house keeping thắp nhang ở góc tường trước phòng làm việc của tôi...??? Họp giao ban đầu tuần chủ đầu tư nhắc Giám đốc KS không nên để nhân viên xôn xao lấy anh Long làm gương, vẫn làm việc và ngủ tại phòng bình thường.... không nói cụ thể nên tôi chẳng biết chuyện gì....
Cho đến khi tôi vào khu vực rửa ly của quầy bar lầu 5 (có ô cửa ngó qua phòng hiện trường án mạng) thấy các em phải 2 người mới dám đứng rửa ly, hỏi tại sao? thì hỡi ơi!!
... Sau khi siết cổ giết chết người trung quốc, để tạo hiện trường giả anh chàng vn đã vác xác xuống tầng 1 đặt vào góc tường cách phòng làm việc kiêm phòng ngủ của tôi vài m....
Từ sau khi nghe tường thuật chi tiết, sinh hoạt của tôi từ đó xáo trộn... nhất là về đêm, thậm chí không dám ra ngoài toilet !
Những lúc làm việc một mình ban đêm tôi cứ có cảm giác như có ai nhìn từ ngoài vào...
Sau 2 tuần tự mình nhát mình! Tôi đành phải bye bye em pleiku má đỏ môi hồng với lý do không muốn xa gia đình nhưng thật ra là sợ MA!
TẬP 14: TIỂN KHÁCH CÁCH ĐẶC BIỆT!
Nhiều năm đeo nơ đen (waiter) tôi đã thủ cho mình vài ngón nghề để dành giải quyết vài trường hợp tế nhị!!
Nhà hàng thường cao điểm đông khách vào buổi tối, khách vào ào ào nhưng lại muốn order sớm, muốn phục vụ sớm rồi lại muốn tính tiền nhanh chóng.... Bên cạnh những bàn khách cái gì cũng muốn nhanh thỉnh thoảng cũng có trường hợp khách ngồi lâu không muốn đi về!!!
Tôi đã từng đề cập nhà hàng VY xanh trên đường Pasteur nay là phòng trà Đồng dao, ngày đó khá nổi tiếng (91-95...) có 1 khu ngoài trời rất ư là romantic, nơi được lựa chọn hàng đầu của những cặp đôi tình tứ ngồi ăn tối.
Không khí mát mẻ, cây xanh, văng vẳng tiếng róc rách của cái suối giả hòa vào tiếng nhạc hòa tấu du dương của guitar violon.... Chắc vì vậy mà đôi lúc quên cả lối về chăng!!?
Thường thì nhân viên phục vụ được chia theo xoay tua trực bàn cuối, miễn cho nữ. Trực bàn cuối có lợi mà cũng bất lợi... Lợi là khách về trễ hay "bo" (tip) kha khá. Bất lợi là chờ miệt mài không biết chừng nào xong để về nhà
Tôi thường xung phong trực bàn cuối cho các bạn nhà xa hay ở phòng thuê phải về sớm, kiếm thêm tí tiền extra cũng đở phải không các bạn....
Nhà bếp thông báo 9:30pm là last order nên phục vụ phải tế nhị thông báo đến khách điều này, vì vậy chỉ phục vụ thức uống mà thôi!
Dạo gần đây có một cặp thường ngồi rất trễ, hôm ấy là phiên trực của tôi... bếp về, ban nhạc về, nhân viên phục vụ về, cashier cũng về (gởi bill lại). Tôi không thể tắt đèn ra hiệu hay đem bill ra .... như vậy rất bất lịch sự, khách thưa thì mất việc như chơi!
Vậy phải làm cách nào tiển couple này các bạn?
(Đây chỉ là tản mạn thôi nha! Các bạn đang ở vị trí này đừng áp dụng nhé...!!)
Tôi kiếm một chỗ đứng làm sao lọt vào tầm mắt của cô gái, thẳng người khi biết cô ấy đang quan sát mình rồi tôi ngáp 1 cái, lấy tay che miệng, chờ vài giây, làm tiếp động tác đầu từ từ gục xuống ngủ gật ... và cuối cùng là bật đầu tỉnh dậy...!!! Làm đến lần 3 thì nghe tiếng gọi "Anh ơi tính tiền..!"
Xong! Thành công! Bởi không ai nở lòng nào ngồi tiếp khi thấy 1 chú phục vụ mệt mỏi đến ngủ gật ... phải không các bạn!!!!!
TẬP 15: NỖI ẤM ỨC THEO MÃI TRÊN ĐƯỜNG LÀM VIỆC!
Không biết trong hệ thống làm việc của các công ty, công sở trước '75 có cái vụ bình bầu abc không....? Người công nhân bây giờ làm việc ngoài lương lại có thêm thu nhập là thưởng nhưng lại tùy vào quyết định của những buổi họp bình bầu của các nhân vật có chức vụ...mà thường là người nhân viên không có quyền tham dự!!! Ác là lương chỉ tượng trưng mà thưởng mới chủ đạo cho thu nhập....
Tôi muốn tản mạn nhiều về thời gian tôi ở vị trí waiter, còn khi lên quản lý rồi vận dụng những kinh nghiệm đã qua giúp tôi giải quyết nhiều trường hợp nội bộ dễ dàng hơn.
Trở lại khách sạn Rex... Vì có nhiều nhà hàng nên nhân viên phục vụ ngày ấy (90-95) được luân chuyển theo lịch của bộ phận. Một sự trùng hợp nhà hàng Cung đình có thời điểm có 3 người tên Hùng... Đến bây giờ tôi cũng không nhớ full tên của các bạn này nhưng nick name thì vẫn còn nhớ...
2 captain là :
* Hùng "đầu bạc" do nhỏ tuổi nhưng tóc bạc trắng.
* Hùng " bộ đội" do là người bắc.
1 phục vụ là:
* Hùng "dấm" do bỏ mối dấm cho bếp nhà hàng.
Nhà hàng Cung đình có 2 đt đặt trên bàn cashier, trước quầy cashier là mặt sau của sân khấu ca nhạc, được ngăn bằng 1 bình phong lớn cũng là đường từ khu A qua khu B và ngược lại...
Câu chuyện thế này....
Vào một tối đông khách, nhân viên phục vụ tất bật, khách hàng thì vừa thưởng thức âm nhạc cung đình vừa ăn tối với những món truyền thống. Tôi được phân công bên khu B nên mỗi lần vào bếp hay bar đều phải băng ngang qua quầy cashier. 1 lần đang đi vào bar tôi thấy captain Hùng "đầu bạc" đang nghe đt, cùng lúc chiếc đt thứ 2 reo. Thấy tôi đang bước đến anh ta nhấc cái đt đang reng đưa cho tôi hất mặt ra hiệu nghe đi... Tôi cầm lấy đt nói: "Dạ alô nhà hàng cung đình xin nghe!"
Đầu dây bên kia hơi ồn và có tiếng người đàn ông giọng bắc: "Cho tôi gặp Hùng...!"
Tôi trả lời: "Dạ anh gặp Hùng nào? Hùng đầu bạc, Hùng bộ đội hay Hùng dấm...?"
Đầu dây bên kia im lặng 1 chút rồi cúp máy???
Tôi gát máy rồi tiếp tục làm việc, khách đang đông mà!! Tôi không biết đó là đt của NGÀI Phó Giám đốc KS đang NGỰ trên nhà hàng Thượng uyển gọi xuống Cung đình kiểm tra... Nếu tôi không đúng lúc bước qua quầy cashier lúc đó thì đâu mang nổi ấm ức đến bây giờ!!!
Cuối tháng, sau bình bầu, người ta lãnh 2 triệu, tôi nhận 2 trăm, bị loại C và ảnh hưởng đến bonus cuối năm!!!! Hỏi nguyên nhân thì được phán rằng:.....
Theo các bạn tôi vi phạm điều gì? và cách bình bầu đó có hợp lý không???
Câu trả lời là do yêu cầu của Phó Giám đốc KS (xin lỗi tôi đã quên tên!). Tôi bị hạ bậc thấp nhất vì không tôn trọng anh em đồng nghiệp!! Có lời nói gán ghép danh xưng không đẹp vào tên của bạn cùng bộ phận nhà hàng...
Chời ơi chời! Cả cái KS này ai lại không kêu là Hùng "đầu bạc" hay Hùng "đội" .... mà sao triệt tôi như dê tế thần vậy???
Phải chi cho tôi có tiếng nói giải thích hay nhắc nhở rút kinh.......nghiệm, đằng này không!! Chỉ 1 tờ biên bản cuộc họp có đầy đủ chữ ký dán lên bảng thông tin nội bộ.
Chính vì nổi oan thị kính này! Khi ở vào những vị trí có quyền xét lương hoặc thưởng sau này cho nhân viên tôi vô cùng cẩn thận từng trường hợp một...!
Còn các bạn tôi sau này gặp lại vẫn gọi nhau là "đầu bạc", " bộ đội" duy có Hùng "dấm " thì bỏ dấu sắc!!
Đã nhớ ra tên NGÀI PGĐ KS... His name is Vũ, sau này được tổng công ty cử ra Huế làm GĐ KS Tourane.
Ps: thời gian tôi bị cắt thưởng là đang gà trống nuôi con (ly dị), nuôi mẹ già và 1 cái xe moto Bonus mua trả góp...!! Vất vả dmá (sorry) thật là vất vả!!!
TẬP 16: PHỤC VỤ TIỆC CƯỚI VÀ CHUYỆN BÊN LỀ!
Qua nhiều năm làm việc trong ngành nhà hàng - khách sạn, cũng nhiều lần tôi ở vào vị trí phụ trách tổ chức và phục vụ tiệc cưới.
- Ở sài gòn thì KS có Chancery và Viễn đông.
- Ở tỉnh thì có Swiss-bel hotel và Tre xanh plaza.
Sau đây, tôi gởi đến các bạn vài chuyện bên lề quanh tiệc cưới tôi đã trải qua....!
So sánh
* Về thời gian thì ở tỉnh họ tôn trọng giờ giấc hơn người Sài Gòn (vốn quen giờ dây thun giản! mời 6:00pm thì 7:30 thậm chí hơn mới nhập tiệc!!!).
Có một lần ở Tp Buôn Ma Thuột, tiệc cưới tổ chức vào trưa thứ 6, mời 11:30 mà mới hơn 11h đã có khách đến và đúng 11:30 chủ tiệc yêu cầu phục vụ!!!!! Bất ngờ chưa! Chỉ sau 1 tiếng là xong tiệc.... Siêu tốc!! Thì ra khách dự tiệc xong còn về cơ quan đi làm!!
* Về khẩu vị sành ăn thì người ở tỉnh rất thích gà ta, không thích gà công nghiệp....
* Người thành phố thường được phục vụ beer từ jug thủy tinh trông rất lịch sự còn ở tỉnh họ yêu cầu đặt két beer kế bên bàn + sô nước đá và tự phục vụ khỏi lịch sự lịch sùng gì hết....!
* Ở Pleiku bàn HỌ (người có thứ bậc quan trọng trong gia đình như ông bà, bố mẹ...) thì phải set up bàn dài hình chữ nhật và trong thực đơn nhất định phải có món xôi khúc (cúc)! Tôi có tìm hiểu nhưng không có giải thích thuyết phục....
Vài điểm chung
* Uống nhiều...
* Thích ráp bàn lại với nhau, khó khăn cho việc phục vụ...
* Thích ca hát góp vui, lúc đầu thì không ai lên đến lúc gần cuối tiệc thì gần như là giành nhau lên sân khấu...
Tôi có 1 kinh nghiệm là khi hội ý nhân viên trước khi vào phục vụ tiệc (briefing), tôi luôn dặn các em khi thấy trên sân khấu đông người cùng ca bản "5 anh em trên 1 chiếc xe tăng" đó chính là tín hiệu tiệc tàn bắt tay vào thu dọn!!!!
Hội chứng tiệc cưới
* Có những thực khách dù chưa ăn gì cả trước khi vào tiệc cưới nhưng khi thức ăn mang lên thì chỉ dùng 1 chén soup, vài miếng đồ nguội ... rồi ngưng dù không phải là bợm nhậu!! Có người mang tiếng đi ăn đám cưới mà khi về ghé ăn tô mỳ hay về nhà lục cơm nguội!!!
* Tương tự, rất nhiều các ông tới món thứ 3 là chỉ uống, cụng ly trong bàn, qua bàn khác cụng ly...zô zô và zô!!!
* Cách chọn thực đơn theo kiểu không thua bà 8, không kém anh 3 gây lãng phí thức ăn.... Thực đơn cưới thường là 6 hay 7 món (luôn tráng miệng, 2 món gần cuối là món ăn no. Nếu thực đơn cưới của con chị 8 có lẩu và cơm chiên thì ta phải có.... Nếu đám cưới con anh 3 có heo sữa quay, xôi chiên thì tại sao ta không có????
Có lần chính tôi tư vấn thực đơn cưới cho con gia đình 1 người quen. Tôi khuyên nên bỏ món cơm chiên cuối cùng, lấy phần chi phí đó nâng cấp 1 món ăn trong thực đơn ngon hơn, chất lượng hơn; nhưng.... Họ không đồng ý và vẫn giữ món cơm chiên!!!!
Các bạn khi thấy nhân viên phục vụ đổ những dĩa cơm chiên chỉ được xúc vài muỗng hay những chén cơm được xới cho những người trong bàn mà không ai ăn... Có những cái lẩu thập cẩm còn nghi ngút khói chỉ vài người ăn..... vào thùng rác!!!!
Cũng có lúc các em phục vụ chọn vài món ăn gần như còn nguyên để sau khi phục vụ tiệc sẽ thưởng thức ..... nhưng chỉ là số ít vì các em muốn dọn dẹp nhanh nhận tiền công đi về (nhân viên thời vụ).
Lãng phí lắm các bạn!!!
* Tranh nhau lên rồi giành nhau xuống!
Nếu sảnh cưới ở tầng trệt hay tầng 1 thì rất thuận lợi cho việc khách vào hay rời sảnh cưới sau tiệc.... Nhưng sảnh cưới ở trên cao thì việc sử dụng thang máy để lên và xuống rất phức tạp và nguy hiểm do quá tải, không ai nhường ai!!!!
* Điều tôi thích thú nhất muốn chia sẻ cho các bạn trước khi chấm dứt topic này là tất cả khách đến dự tiệc cưới đều rất đẹp, các bà các cô chăm chút cho trang điểm, y phục thật là đẹp, rất đẹp !
P/s: hình món ăn là hình của Nhà Hàng Song Ngư!
TẬP 17: NHÀ BẾP ĐÌNH CÔNG
Trong những lần làm quản lý nhà hàng, có vài kỷ niệm khó quên đến với tôi và có dính đến bếp.....
Nếu các bạn trẻ có niềm đam mê làm việc trong ngành nhà hàng & khách sạn vẫn còn thời gian chọn ngành bếp vì :
Nhà bàn (phục vụ) bệnh một hay vài người ...những người còn lại làm gấp đôi gấp ba....
Nhà bàn đình công đột xuất nhà hàng vẫn kinh doanh bình thường, cashier, hostess, bartender, kế toán thậm chí bảo vệ vô phục vụ... tạm 1 ngày.
Nhà bếp bệnh người nào thì yêu cầu nhà bàn né món chuyên môn người đó không lấy order.
Nhà bếp đình công ... nhà hàng ĐÓNG CỬA !!!
Nhân viên phục vụ thất nghiệp khó kiếm việc. Ở không chỉ cà phê hay nhậu.....!?
Phục vụ nhà hàng có tuổi sẽ bị chuyển qua vị trí khác hay cho về hưu sớm...
Nhà bếp không thất nghiệp lâu ngày, dễ kiếm việc.
Nhân viên bếp thất nghiệp hay về hưu vẫn nấu được cho bạn bè hoặc gia đình ăn.
Ý nói tầm quan trọng của người bếp trong nhà hàng. Bếp trưởng luôn nặng kg hơn quản lý.... (theo ý kiến cá nhân của tôi thôi)
Từng rất nhiều lần bị bếp quăng muỗng bếp (xào, chiên) kèm theo câu (sorry) "d.móa! ngon vô đây mà nấu!! "
Và câu chuyện là....
Năm '98 tôi về làm quản lý cho 1 nhà hàng nhỏ trên đường Đinh Tiên Hoàng chuyên hải sản có tên là Kim Ngư...
Cô chủ rất trẻ và xinh (quên tên) có chồng doanh nhân người Singapore, kinh nghiệm về nhà hàng rất mỏng nhưng lại mong muốn nhà hàng sẽ thành công.
Thực đơn rất giống copy của nhà hàng Hải sản Song Ngư (đường Sương nguyệt Ánh)....
Trang thiết bị dụng cụ nhà hàng rất tốt và dư thừa do bị vẽ khi mua sắm ban đầu!!!?
Đây cũng là lần đầu tôi được thấy bàn ăn từ vuông thành tròn... do design mới.
Cũng chính vì không có kinh nghiệm nên cô chủ được người quản lý cũ (không có Tâm nghề ) bye bye sau khi yêu cầu mua sắm trang thiết bị dụng cụ cho nhà hàng thật hoành tráng và dư thừa (để nhận % chênh lệch) .... cũng đã kịp giới thiệu 1 bếp trưởng nữ cùng toàn bộ nhân viên bếp là bà con vô incharge bếp...
Đồ dụng cụ bếp lại tốn của cô chủ xinh đẹp một mớ đáng kể..... Thí dụ nồi thủy tinh làm món Tôm say sỉn sắm cả 100 nồi!!!?... Lãng phí ghê gớm! (mà tiền do anh chồng Singapore chi!! Sức mạnh của phụ nữ).
Tôi về nhận việc sau khi người quản lý cũ Sayonara mà không cần nhận lương (ăn dầy quá mà) !!!?
Bếp cũ, nhân viên các bộ phận cũ chỉ có quản lý là mới .... Anh em trong nghề hay ví von trường hợp này là "nhảy dù xuống Điện biên Phủ...." hay "68 tết Mậu thân!!"
Nhiều lúc bếp bàn đang không ưa nhau, cãi nhau, kình nhau nhưng khi có quản lý mới tự nhiên gác chuyện cũ chờ động thái của người mới....khó hiểu!
Sau này nếu được chọn lựa khi nhiều cơ hội đến cùng lúc..... tôi vẫn chọn công việc set up nhà hàng từ ban đầu.
Cô chủ xinh đẹp (nay mới nhớ là tên Ngân) trông cậy vào tôi rất nhiều Qua vài ngày tôi nhận ra nếu có trouble xảy ra thì sẽ bắt đầu chắc chắn từ bếp... Tôi từ từ hiệu chỉnh cho hợp lý mà bắt đầu bằng daily market list (order hàng chợ hàng ngày) ... Ôi đủ thứ cắt xén, kê giá, chất lượng sản phẩm, rau cũng % đừng nói chi đến tôm hùm, tôm sú, cá bống mú....!!!
Cô chủ cũng yêu cầu 2 cậu em trai vào làm phụ bếp, vừa học nghề vừa quan sát theo dõi bếp....
Nhưng nấu được món ngon đâu phải là Tề thiên đại thánh mà thổi phù 1 cái là xong, phải cần thời gian học hỏi và tâm huyết!
Cơn bão ngầm chờ lúc bùng nổ....
Và ngày đó đến sớm!
Bếp đã có ý định đi theo anh quản lý cũ nhưng phải hoãn lại vì chưa lãnh LƯƠNG !!!
Sau ngày chi lương tôi vào nhà hàng, đến giờ hoạt động nhưng bếp im ru chỉ có 2 cậu em cô chủ đang ... lặt rau....!!!
Tình huống khó xử, phải làm gì đây các bạn....???
Đầu tiên là báo cho cô chủ biết tình hình ....và boss xuất hiện với thời gian kỷ lục, chưa bao giờ từ ngày vào làm tôi thấy cô kém xinh tươi như vậy!!! (chắc do make up quá sơ sài) .... Tôi vừa đề nghị cách giải quyết, vừa cho tiến hành tức thì...
* đt cho bếp trưởng (chỉ đt bàn vì thời gian này đtdđ rất quý hiếm) và nhận được câu trả lời rất nam bộ "hổng zui nên hổng làm nữa được hông !! Còn tụi nhỏ tui hổng biết. Tụi nó tự ý theo tui à nha! Tui không có gủ ghê ai hết..."
Hết phim !
* coi sổ tiệc thì có 1 bàn sn trên 10 pax đã chọn menu, đặt cọc... Không cancel được.
* quyết định hoãn phục vụ khách à la carte tối nay (thông báo ngoài cửa nhà hàng với lý do hợp lý), vẫn p/v khách đã đặt tiệc .....
* đăng báo tuyển dụng sớm nhất.
* bằng quan hệ tôi bắt đầu gọi cho các bạn trong nghề nhờ chữa cháy 1 bếp Á.
* Rex, Norfolk, Vy, Madarin, Opera.... may thay 1 anh bếp phó bếp Á KS Chancery (lại quên tên) đồng ý giúp tôi 1 đêm!
Xong
Coi xong menu tiệc anh ấy đồng ý nấu hầu hết, duy chỉ 2 món sợ nấu không ngon... No problem ....
Vì là menu copy nên 2 món gỏi cá sống và miến xào cua chạy qua Nhà Hàng Song Ngư mua đem về!!
Nhà hàng vẫn sáng đèn ... Khách tiệc vui vẻ... Duy có khách lẽ hơi ngạc nhiên vì không được p/v và những người bếp vừa nghỉ cố tình từ xa quan sát xem tụi nó tiêu chưa.....!! Sao vẫn phục vụ được vầy ta???
Cuối giờ, khách thanh toán và vui vẻ ra về, cô chủ bồi dưỡng cho anh bếp cứu nhân nhà hàng, ảnh rủ tôi đi lai rai, tôi từ chối vì lo ngày mai nhà hàng sẽ thế nào đây!!!
Tôi lại tiếp tục đối diện với trách nhiệm phải đưa nhà hàng hoạt động bình thường... Làm sao đây ta!!
Tôi đề nghị tạm đóng cửa nhà hàng vài ngày, tích cực tìm người qua mọi phương tiện và các mối quan hệ sẵn có....
Và bất ngờ cậu bếp phó xin trở lại làm việc với thanh minh thanh nga là bị xúi giục chứ không có ý gì cả!! (Ai biết ???) Sau vài câu khuyên nhủ tôi đồng ý theo ý định của cậu ấy và qua cậu ta, tôi có ý nhận lại vài người tuy họ hàng với bếp trưởng nhưng họ lo cho nồi cơm của họ hơn...
Hôm sau nhà hàng vẫn tiếp tục hoạt động bình thường với nhân viên bếp chỉ vắng bếp trưởng và 2 người con, khách không hề biết chúng tôi mới trải qua 1 biến động lớn về nhân sự bếp.
Và dĩ nhiên tôi có kế hoạch chống đình công trong tương lai.
P/s:
Vị trí nhà hàng nay là một building dùng làm trường dạy anh văn.
Năm 2007 tôi gặp lại 1 người em của cô chủ là bếp trưởng 1 nhà hàng tại thành phố Buôn Ma Thuột.
TẬP 18: CÂU HỎI PHỎNG VẤN KHÓ QUÊN
Năm '96 tôi được nhận vào làm nhà hàng món Pháp Le Caprice - lầu 15 cao ốc Landmark đường Tôn Đức Thắng, Tp HCM.....
Trước khi vào làm ở đây tôi cũng đã làm qua vài nơi và tự tin vào tay nghề phục vụ cũng như khả năng ngoại ngữ của mình...
Thật ra lúc này tôi chỉ là chú ếch ngồi trong đáy giếng trong ngành Nhà hàng - Khách sạn .... Đây là lần đầu tiên tôi được biết thế nào là một nhà hàng đẳng cấp Fine-Dinning và những gì tôi được học trước đây thật là khiêm tốn và nhỏ bé....!!
Để được bước vào làm việc trong nhà hàng sang trọng này dĩ nhiên tôi phải vượt qua buổi phỏng vấn của cô chủ có tên là Caroline.
Thật ra, để đến được cuộc phỏng vấn này con đường tôi đi hơi dài dòng...
Khi đang làm quản lý một nhà hàng nhỏ góc Ngô Thời Nhiệm - Lê Ngô Cát, nhà hàng Dừa Xanh, qua một buổi phục vụ tiệc họp mặt lớp aerobic của bà chủ nhà hàng này, tôi có quen 1 cô bạn cùng lớp aerobic đó .....
Sau thời gian thân quen, cô tâm sự hiện cô đang là người massage hàng ngày cho 1 quý bà old lady (mẹ của Caroline), là chủ 2 nhà hàng Pháp nổi tiếng ở Tp lúc đó là Le Caprice và La Cigale.... Nếu tôi muốn làm việc cô ấy sẽ giúp giới thiệu!!!
Còn gì bằng .... Tôi ok liền.
Tôi được sắp xếp đến gặp old lady đó mà sau này nhân viên trong 2 nhà hàng đều gọi là Madame cô hai tại 1 biệt thự số 10... Hoàng Văn Thụ!
Chỉ hỏi han qua loa ... Mme cô hai dễ dàng ok và hẹn ngày tôi lên Le Caprice gặp Caroline phỏng vấn!
Vài dòng về cô chủ tương lai của tôi... Caroline có cha người Thụy sĩ, mẹ Việt Nam, sống tuổi thơ ở Thái Lan, học trung học ở Thụy Sĩ, đại học ở Mỹ, tốt nghiệp Honor ngành quản lý nhà hàng khách sạn ...có cái bằng mà đi làm sẽ là GM KS 5 sao!!!!
Lấy chồng người Ý (Maximo), thông thạo tiếng Đức, Ý, Pháp, Anh, Thái ... Riêng tiếng Việt thì rất dở!!!?
Với back ground dữ dội như vậy các bạn nghĩ xem cô ta sẽ hỏi tôi điều gì!!?
Ngày phỏng vấn...
Trước mặt tôi là một phụ nữ châu Âu mắt xanh nhưng tóc đen, dáng cao sang trọng .... nói tóm lại là "Đẹp" và buổi phỏng vấn tiến hành .....
Tôi chờ câu hỏi "Lý do tại sao Mr. Long nghỉ chỗ làm cũ..." nhưng câu hỏi đó không đến!!!! Boss nước ngoài họ không quan tâm lắm điều này.!
Cô chủ yêu cầu tôi nói những vị trí trong nhà hàng (sơ đồ tổ chức) và từ vị trí tôi apply là supervisor, trên captain ngang head bartender nên phải có tay nghề và hiểu biết hơn những vị trí cấp dưới...
Theo 1 thứ tự rõ ràng
* Waiter giỏi hơn food runner
* Head staton giỏi hơn waiter
* Captain giỏi hơn head station
* Supervisor giỏi hơn captain
* Assistant giỏi hơn sup
* Manager giỏi hơn tất cả...
Đồng nghĩa ông Manager nhà hàng biết phục vụ nhuần nhuyễn, pha cocktails cực ngon hay lấy order siêu sao, và khi cần hai tay ba, bốn dĩa bưng ra bàn phục vụ khách nhuyễn nhừ!!!
Cách thức này theo tôi đến giờ....
Kế tiếp là 3 chiếc xe đẩy (trolley) phủ khăn trắng
* Xe 1 để đầy dụng cụ kim loại (cutleries)
* Xe 2 toàn các loại ly (glass ware)
* Xe 3 rất nhiều khăn bằng vải đủ kích cở (linen)
Câu hỏi là nói tên và công dụng tất cả các dụng cụ trên 3 xe đẩy !!!
Wow! Zụ này ok, phải cố gắng thôi...
Thêm một trolley toàn rượu vang, của nhiều nước, nhiều giống nho ... vài câu hỏi về kiến thức rượu từ Caroline!! Cũng trả lời tương đối ok!!
Và đây là 2 câu hỏi vừa bất ngờ vừa khó quên cho tôi....
* How many time you can stand during 8 hours working?
* Between the starter and maincourse... What is the food we will serve to the guest?
Chời đất sao lại hỏi có thể đứng bao lâu trong 8 tiếng làm việc.....!!
Tôi hỏi lại là đứng 1 chỗ hay đi qua đi lại... Nếu đứng 1 chỗ thì hơn 1 tiếng, còn đi tới đi lui thì có thể suốt ca làm việc!!!!
Còn phục vụ món gì giữa khai vị và món chính thì sorry, i don't know!
Suốt buổi interview Caroline không có lấy 1 nụ cười, chỉ thông báo là sau khi pv tôi sẽ gặp ông Manager nhà hàng (người Pháp) để nghe thông báo chi tiết kết quả...
Còn tại sao hỏi 2 câu này tôi sẽ biết khi bắt đầu làm việc tại nhà hàng.
Tôi gặp Mgr. nhà hàng người Pháp (quên tên), ông ta thông báo tôi được nhận vào làm việc ở vị trí Captain, nhà hàng không có vị trí Sup., lương + tip + cơm + đồng phục ....vv..vv. Và có thể bắt đầu probation time vào ngày hôm sau. Houra!!!! Đậu rồi!!!
Nhà hàng có 3 khu vực ABC và khu sân thượng có hồ bơi, khu A luôn full khách vì view nhìn ra sông saigon rất đẹp, khu B thì ít khách hơn còn khu C thì thường vắng ..
Tôi là người mới nên Mgr. chưa cho tôi lấy order hay phục vụ trực tiếp chỉ phân công trực khu C cùng với 1 captain người Thái (sau này là bạn thân....) tên Anon Phanakorn.
Các bạn cứ tưởng tượng đứng suốt 4 tiếng đi qua đi lại trong khu vực được phân công.... 4 tiếng kia là trừ vào thời gian lau chùi, set up dụng cụ và ăn cơm, muốn phụ các khu khác cũng không được vì Mgr. không cho bu đông quanh bàn ăn của khách gây phiền cho khách ăn tối!!! Duy chỉ khi cần đủ người mở food cover cho món chính thì mới ké phục vụ 1 chút. Động tác mở food cover món chính luôn gây ấn tượng cho khách và thường nhận được tràng vỗ tay tán thưởng...
Cái này gọi là nhận đủ lương, đứng đủ tiếng!!!
Dĩ nhiên sau 1 thời gian được đứng quan sát và nhờ sự hướng dẫn của người bạn Thái Lan tôi học được rất rất nhiều từ lau dụng cụ, gấp khăn đến qui trình tổ chức nhân sự, hay phục vụ món ăn của 1 fine- dinning french restaurant từ khai vị đến tráng miệng, phục vụ cigar cùng cognac... làm cơ sở cho vị trí Manager nhà hàng Pháp sau này của tôi...!!
* các bạn bưng thức ăn ra bàn (food runner) đi ngang chỗ tôi đứng thường hé food cover cho tôi xem (lén) để nhớ món ăn + cách decor, nhất là biết miếng steak nằm hướng nào dù bị che kín mít... đặt vô bàn không bao giờ sai chệch, món chính luôn nằm chính giữa trước mặt khách, garnie bên trái, vegetables bên phải...
* xe trolley dessert, trolley champagnes, đánh steak tarta, flambé chateaubriand, trộn salad caesar điều được Anon hướng dẫn chi tiết!
Và cũng đến ngày không đứng chơi nghe chú Nguyễn ánh 9 hòa tấu piano nữa, ra chiến trường. .. suốt 4 tiếng làm việc!!! Được phục vụ khách!! Mệt thấy mọe!!!
Hết - hẹn tập sau!
Ps:
* Kinh nghiệm rút ra là làm việc với người ngoại quốc thì đâu ra đó, 8 tiếng là 8 tiếng...
* Sau này vào năm 2001 tôi cùng bếp trưởng, sup nhà hàng mới được Mr. Khải (khaisilk) và Mr. Đức (trợ ký) cùng ăn tối ở La Caprice trong kế hoạch opening nhà hàng Au manoir de khai...
Gặp lại Caroline vẫn như ngày nào nhưng lần này đã có nụ cười khi offer chúng tôi mỗi người 1 ly Kir royale!!!!
Tks Caroline, Panakorn and my girl friend!!!
* Kinh nghiệm xương máu làm việc trong nhà hàng có chủ và đồng nghiệp người nước ngoài là NGƯỜI VIỆT KHÔNG BAO GIỜ THƯƠNG NGƯỜI VIỆT, MA CŨ LUÔN ĂN HIẾP VÀ TÌM CÁCH HẤT CHÉN CƠM MA MỚI!! KHÔNG PHẢI CÁ NHÂN MÀ CẢ NHÓM....
Trời cao có mắt, sau này đa số gặp lại tôi xin việc khi tôi làm Recruit and Training Manager của tập đoàn khaisilk!!
(Còn tiếp)
Đọc phần 3: [HỒI KÝ] TẢN MẠN CHUYỆN NGHỀ - NHỮNG ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT [ TÁC GIẢ: NGUYỄN THÀNH LONG] [PHẦN KẾT]
Ms. Smile
Hãy để hoteljob.vn giúp bạn có được công việc tốt nhất!
- Nâng cao khả năng tìm kiếm việc làm
- Kết nối gần hơn với Nhà tuyển dụng
- Chia sẻ việc làm với người thân, bạn bè
Hãy để hoteljob.vn tìm nhân sự tốt nhất cho bạn!
- Hiệu quả (Effective): Tuyển đúng người - Tìm đúng việc
- Am hiểu (Acknowledge): Từng ứng viên và doanh nghiệp trong ngành nhà hàng - khách sạn
- Đồng hành (Together): Cùng sự phát triển của doanh nghiệp và sự nghiệp của ứng viên