Câu chuyện đầy tự trọng của cậu bé khuyết tật bán vé số

Nếu bạn là một cậu bé khuyết tật đi bán vé số dạo để kiếm sống. Chẳng may vào một ngày nào đó, bạn bị cướp hết xấp vé số cả trăm tờ. Bạn sẽ làm gì lúc đó? Sẽ khóc tức tưởi chăng, oán trời trách đất sao tàn nhẫn với bạn thế và nhận tiền ủng hộ của mọi người qua đường? Nhưng cậu bé trong câu chuyện này đã đưa ra một quyết định chẳng ai ngờ…

Nguyễn Thanh Trung (Quê ở Châu Đốc, An Giang) dù đã 18 tuổi nhưng không thể đi lại bằng đôi chân như bình thường, em phải xỏ đôi dép vào 2 tay để di chuyển. Dù hoàn cảnh gia đình vô cùng khó khăn, lại bị khuyết tật ở chân nhưng em luôn tự lực để kiếm sống bằng nghề bán vé số dạo.

Ngày 23/11/2015, Trung đi xe khách từ Tiền Giang lên Long An bán vé số. Vừa xuống xe ở chợ Cầu Voi, xã Nhị Thành, huyện Thủ Thừa thì có hai thanh niên đi xe máy dừng lại mua vé số. Sau khi đưa toàn bộ 108 tờ vé số cho người thanh niên ngồi sau xe giả vờ lật chọn số thì người cầm lái phóng xe chạy mất.

Nghe tiếng Trung tri hô cướp, nhiều tài xế xe ôm đuổi theo hai tên cướp nhưng không được. Trung khóc tức tưởi và bò đến xe buýt về quê.

Người dân thấy vậy đã quyên góp ủng hộ cho Trung, số tiền gom lại có thể lên đến vài triệu đồng. Thế nhưng, Trung đã đưa ra một quyết định bất ngờ. Trung đã từ chối không nhận số tiền đó và cảm ơn tấm lòng của người dân ở đó. Trung cho biết, em đi bán vé số để kiếm lời bằng chính công sức của mình chứ không phải lợi dụng khuyết tật, nói dối bị giật vé số để được mọi người bố thí.

Hành động đầy tự trọng, “đói cho sạch, rách cho thơm” của cậu bé bán vé số khuyết tật đã lan truyền rất nhanh trên mạng xã hội và làm mọi người phải nể phục.
Cũng nhờ thế mà Trung được mọi người biết đến nhiều hơn và mua vé số ủng hộ. Trung vui vẻ kể: “Lấy 400 tờ bán 6 giờ sáng tới gần 10 giờ là hết rồi!” .

Chính câu chuyện của Thanh Trung là một bài học cho biết bao người trẻ hiện nay. Dù em không có được đôi chân bình thường như mọi người, dù cuộc sống còn quá nhiều khó khăn nhưng Trung vẫn tự đi bán vé số để kiếm sống, không sống dựa vào xã hội, không lợi dụng lòng tốt của mọi người để lấy tiền.

Sẽ chẳng có điều gì bất ngờ xảy ra nếu như ngày hôm ấy Trung nhận tiền quyên góp của mọi người. Mọi người có thể ủng hộ cho Trung lúc ấy chứ không thể ủng hộ cho em cả đời. Nhưng hành động của Trung thì lại “để đời”. Vì thế mà Trung nhận được những gì cậu xứng đáng được hưởng.

Hãy làm ăn chân chính và rồi bạn sẽ nhận được những gì thuộc về mình!

Hoteljob.vn TH

Tags:
Câu chuyện đầy tự trọng của cậu bé khuyết tật bán vé số
4.8 (398 đánh giá)
KIẾM TIẾN VỚI HOTELJOB.VN